Em sinh viên lồn thâm thủ dâm nhìn nứng quá đi

Vì bà nội cậu cố gắng, nhưng dù cậu có thuốc thang chữa trị thì bệnh cậu vẫn không khỏi, làng xóm nói với bà nội cậu rằng không cần tốn tiền thuốc thang cho cậu nữa, vì điên chẳng thể khỏi hẳn đâu. Cơn vật vã qua của hắn qua đi lòng bà cũng nhẹ nhõm phần nào, bà cởi trói cho hắn lau đi những giọt mồ hôi và bôi thuốc vào những vết hằn do cột bởi dây thừng. Vì bà nội cậu cố gắng, nhưng dù cậu có thuốc thang chữa trị thì bệnh cậu vẫn không khỏi, làng xóm nói với bà nội cậu rằng không cần tốn tiền thuốc thang cho cậu nữa, vì điên chẳng thể khỏi hẳn đâu. Trước đây còn nhỏ cậu còn hận họ giận họ, nhưng khi lớn hơn nhìn lại những bức ảnh chụp lại cảnh cậu điên loạn mà đám bạn đem ra trêu trọc cậu thì cậu không còn hận họ nữa, cậu không chắc nếu mình không bị bệnh nhìn thấy người như vậy cậu có dám làm bạn với họ không nữa. Đó là khoảng thời gian yên bình của gia đình cậu, cho đến khi cậu 3 tuổi. Hắn là Hải, nhắc đến hắn là người dân trong làng đều tặc lưỡi lắc đầu. Bác sĩ nói với bố mẹ cậu rằng cậu bị tâm thần phân liệt và bệnh này có thể chữa khỏi. Hải đến trường trong ánh mắt dè bỉu của làng xóm bạn bè, đấy là điều bình thường trong cuộc sống hàng ngày của cậu, nhưng dù sự thật là dù tự nhủ mình đã quen với điều đó nhưng trong ánh mắt cậu